Đôi lời tâm sự trong quá trình học
Chào
các bạn. Bài viết ngày hôm nay không tìm hiểu gì mới, mà là một chút lời tâm sự
của mình sau khoảng thời gian học tập. Mình biết sẽ hơi nhàm chán, nhưng nếu bạn
nào vẫn đọc tiếp thì mình rất vui, cảm ơn nhé!
Đầu
tiên là cách học. Mình là một người thích học những cái cơ bản trước rồi mới tiến
sâu vào nâng cao. Nhưng mình nhận ra rằng việc học kiểu này đòi hỏi phải tốn thời
gian rất nhiều từ ban đầu. Từ đó, trong mình suy nghĩ 2 hướng học: “Học kỹ” và
“Học sơ”. Học kỹ có thuận lợi là đi đường dài rất tốt, cụ thể là ban đầu bạn sẽ
đi rất, rất chậm, sau đó khi bạn đã vững rồi, bạn sẽ chạy rất nhanh. Còn học sơ
thì ngược lại, ban đầu bạn chạy nhanh, nhưng chân của bạn rất yếu, bạn sẽ vấp rất
nhiều. Nghe thì có vẻ rằng học kỹ sẽ tốt hơn đúng không? Nhưng bạn cũng sẽ đánh
đổi thời gian để bạn xây dựng được nền tảng. Chúng ta học vẫn luôn hướng đến việc
học kỹ, nhưng với mình, phải có chừng mực ở một mức độ nào đó, tùy vào quãng đường
chúng ta đi. Ví dụ bản thân mình, khi mình dành 2 3 ngày để học các môn học như
Mạng máy tính, Hệ điều hành nâng cao, bản thân mình cố gắng hiểu những cái có
thể hiểu, những cái mơ hồ có thể tạm quy định nó là một điều hiển nhiên. Mình không
có đủ thời gian, và tạm thời bản thân mình cũng chưa cảm thấy cần thiết để đi lâu
dài với nó. Còn với tiếng Anh, ngoài việc đọc hiểu, mình vẫn có định hướng sẽ
giao tiếp với bạn bè quốc tế, nên mình chú trọng rất kỹ phần phát âm. Khẩu hình
miệng như thế nào, âm phát ra làm sao, là nền tảng cho việc bắt được các từ khi
nghe, cũng như cách phát âm khi nói.
Điều
thứ hai là tốc độ phát triển. Trong lúc chơi game, mình có để ý rằng có một số
bạn mới chơi có tốc độ tăng sức mạnh khá khủng khiếp. Mình để ý cách những bạn ấy
chơi, thì nhận thấy rằng họ né tránh những sai lầm mà người chơi trước gặp phải,
học hỏi những kinh nghiệm mà người chơi trước để lại. Vào lúc đó, mình nhận ra
rằng việc tránh những sai lầm và học hỏi kinh nghiệm của những người đi trước là
cách giúp mình đi nhanh hơn. Và thế là mình đặt ra câu hỏi: Thế thì sai lầm lớn
nhất mà lứa tuổi sinh viên này dễ mắc phải là gì? Mình đã từng xem một số video
clip nói về điều này, và điểm chung của nó là một thứ: Thời gian. Bản thân mình
cũng lãng phí khá nhiều thời gian, đã cố gắng tự nhủ bản thân nhưng chứng nào tật
nấy. Mình cũng đặt ra một số câu hỏi: Tại sao con người thường thích chơi hơn
thích học? Nhàm chán? Vậy tại sao có một số người có khả năng làm việc nhàm chán
như một thói quen? Chúng ta có cách nào biến sự nhàm chán ấy thành niềm vui lớn
hơn việc chơi được không? Rất nhiều câu hỏi trong đầu mình hiện lên, và tất nhiên
mình vẫn chưa thể giải quyết được, nên mình chỉ có thể đơn giản là nhắc nhở bản
thân mình thường xuyên hơn mỗi khi mình ham chơi. Dẫu sao cũng là con người mà,
đâu phải robot đâu mà không thấy lười, nhể!
Bài
viết này cũng là một minh chứng cho việc hôm nay mình lười :D, và một phần mình
muốn bày tỏ những gì mình đang suy nghĩ cho những người đang đọc bài viết này của
mình (nghĩ nhiều quá nên xả ra bớt thui hehe). Cảm ơn các bạn nhé.
Nhận xét
Đăng nhận xét